Tòa nhà Charmvit tại số 117 Trần Duy Hưng, Hà Nội
QUẢNG CÁO MỘT ĐẰNG
Theo quảng cáo, tòa nhà cao cấp này còn hội tụ tất cả những tính năng ưu
việt nhất về thiết kế, cơ chế vận hành, nội ngoại thất nhiều hạng mục
được dát vàng. Tổ hợp tòa nhà này được đánh giá là cao ốc hiện đại và là
nơi làm việc, sử dụng lý tưởng bậc nhất Việt Nam. Tuy nhiên, sau sự hào
nhoáng bề ngoài, tổ hợp tòa nhà này đã hiện những bất cập đáng buồn.
Ông Trần Viết Giang - Giám đốc phát triển kinh doanh của Công ty CP đầu
tư tài chính quốc tế và phát triển doanh nghiệp IDJ (viết tắt là IDJ)
cho hay: “Charmvit quảng cáo tòa nhà văn phòng này có tiêu chuẩn hạng A,
đẳng cấp quốc tế. Qua thời gian sử dụng, chúng tôi thấy chất lượng
không như quảng cáo. An ninh trật tự tại đây cũng chưa được đảm bảo,
nhiều khách hàng vẫn bị mất cắp ngay trong khuôn viên tòa nhà”. Không
chỉ ông Giang, nhiều đại diện khác như Công ty CP đầu tư Tonny (sau đây
viết tắt là Công ty Tonny) địa chỉ tại tầng 16 cũng phản ánh nhiều bức
xúc. Đi sâu tìm hiểu, chúng tôi thấy những phiền muộn của khách hàng
thuê văn phòng tại đây không phải không có cơ sở. Mặc dù được quảng cáo
có mười một thang máy tốc độ cao dành cho khách và sáu thang cuốn sẽ
mang lại sự nhanh chóng và tiện nghi cho khách thuê. Tuy nhiên, việc vận
hành thang máy thiếu chuyên nghiệp tại đây liên tục thay đổi gây ra
tình trạng có thang rất đông người sử dụng nhưng ngược lại lại có những
thang thường xuyên không có người. Ngoài ra, với diện tích mặt bằng khá
lớn, hầm để xe rất rộng, thế nhưng Charmvit chỉ bố trí hai thang máy từ
hầm lên. Điều này gây rất nhiều phiền toái, mất thời gian cho người sử
dụng. Cùng quan điểm với ông Giang là ông Nguyễn Văn Phú - Tổng giám đốc
Công ty Tonny: “Phí dịch vụ chúng tôi vẫn phải thanh toán cho văn phòng
tiêu chuẩn hạng A. Thế nhưng, chất lượng dịch vụ chưa xứng tầm quốc tế.
Hệ thống điều hòa rất ồn, kém chất lượng đã ảnh hưởng không nhỏ tới
công việc. Chúng tôi đã phản ánh việc này tới Ban quản lý nhiều lần,
nhưng chỉ nhận được những cái gật đầu qua quýt”. Được biết, thái độ phục
vụ của nhân viên lễ tân, bảo vệ đôi lúc còn khiếm nhã. Bãi đỗ xe còn
quá lộn xộn thậm chí bát nháo cũng là điểm mà khách thuê rất lo ngại.
“TỐI HẬU THƯ” CHO TÂN KHÁCH HÀNG
Ngày 24-3-2011, Công ty Tonny ký hợp đồng số 001/03/2011 thuê lại của
IDJ (đơn vị thuê mặt bằng của Công ty TNHH Hanoi Plaza Hotel). Lô số
F1607 tại tầng 16 có diện tích 107,70m2 chính là vị trí và diện tích mà
hai bên đã ký hợp đồng. Tổng giá trị của hợp đồng cho 50 năm thuê được
hai bên thống nhất gần 6 tỷ đồng. Hợp đồng có hiệu lực từ ngày cơ quan
Nhà nước có thẩm quyền cấp giấy chứng nhận đầu tư cho Công ty TNHH Hà
Nội Plaza (16-5-2007). Ngày 27-10-2011, Công ty Tonny đã ký hợp đồng số
16/2011 với chủ đầu tư cũng là đơn vị cung cấp dịch vụ cho toàn bộ tòa
nhà. Charmvit đồng ý nhận cung cấp dịch vụ tòa nhà theo tiêu chuẩn dịch
vụ văn phòng hạng A cho vị trí nói trên của Công ty Tonny. Thời hạn của
hợp đồng là 47 năm tính từ ngày ký và phía Charmvit tính phí dịch vụ
5,5USD/m2/tháng (chưa bao gồm VAT), thanh toán 3 tháng/lần. Hợp đồng
cung cấp dịch vụ nói trên được lập khá chi tiết và chặt chẽ. Ngày
15-11-2011, khi bản hợp đồng vừa ký thì Charmvit bất ngờ ra “tối hậu
thư” thông báo cho Công ty Tonny biết về “sự vô hiệu” của hợp đồng nói
trên. Lí giải về nguyên nhân ban hành “tối hậu thư” của mình, Charmvit
thừa nhận họ đã có những sai sót nghiêm trọng trong bản hợp đồng ký kết
với Công ty Tonny. Họ cho rằng đó là nguyên nhân dẫn tới những “sơ suất
hiểu lầm” đáng tiếc cần phải được sửa chữa. Charmvit đã sửa sai lầm của
mình bằng cách dùng biện pháp mạnh để “xử” khách hàng tiềm năng khi hợp
đồng vừa ký chưa “ráo mực”.
Ấu trĩ nhất trong các lý do mà Charmvit nêu trong “tối hậu thư” là “hợp
động ngày 27-10-2011 không thể hiện vị trí, diện tích và tầng của văn
phòng Công ty Tonny”. Tonny đã chuyển dự thảo hợp đồng nói trên cho
Charmvit hơn ba tháng trước khi ký kết. Ngay tại trang bìa và khoản 1.1
của điều 1 hợp đồng đã ghi rõ: “Cung cấp dịch vụ tòa nhà văn phòng lô
F1607A, tầng 16, tòa nhà Charmvit”. Trong các debit note (đề nghị thanh
toán) gửi cho Tonny, vị trí, diện tích, số tầng đều được Charmvit xác
định rất rõ ràng. Trong quá trình Công ty Tonny sử dụng từ khi ký hợp
đồng, không có bất kỳ sự tranh chấp nào liên quan đến vị trí sử dụng của
công ty. Điều đó càng thể hiện rõ sự quá đáng trong cách đối xử với
khách hàng của Charmvit. Điều 4 của hợp đồng quy định về việc điều chỉnh
tăng giảm phí dịch vụ đã được hai bên hạ bút thống nhất. Thế nhưng
trong “tối hậu thư”, Charmvit lại cho rằng đó chỉ là quan điểm một phía
của Tonny. Ngày 17- 11-2011 (hai ngày sau khi ban hành “tối hậu thư”),
Charmvit lại tiếp tục gây sức ép bằng cách tuyên bố chấm dứt hợp đồng
cung cấp dịch vụ cho Công ty Tonny từ ngày 18-11-2011.
“BỨC TỬ” KHÁCH HÀNG
Tháng 12-2011, Công ty Tonny có nhu cầu mở rộng văn phòng trong phạm vi
đã thuê mặt bằng nhưng Charmvit vẫn vin vào những lý do như đã nêu trong
“tối hậu thư” để từ chối ký hợp đồng. Cũng trong khoảng thời gian đó,
Charmvit yêu cầu Tonny phải thanh toán phí dịch vụ trước thời hạn, bằng
không sẽ cắt toàn bộ dịch vụ như: hệ thống điều hòa không khí, thang
máy, hệ thống điện... Ngày 31-1-2012, trước thái độ cương quyết của
Tonny, Charmvit đã thẳng tay cắt dịch vụ của khách hàng. Ngày 31-1-2012
chính là ngày làm việc đầu xuân, năm mới. Hành động của Charmvit không
chỉ vi phạm hợp đồng mà còn hết sức thiếu tình người và không phù hợp
với thuần phong mỹ tục tại Việt Nam. Thuê mặt bằng trong khoảng thời
gian 50 năm của IDJ và bị đơn vị cung cấp dịch vụ độc quyền tại tòa nhà
xử ép, cắt dịch vụ; Tonny đã bị đẩy vào hoàn cảnh dở khóc dở cười. Trao
đổi với chúng tôi về vấn đề này, Chủ tịch hội đồng quản trị của Tonny
Nguyễn Thị Thu Trang bức xúc: “Charmvit đã cắt dịch vụ của chúng tôi cả
tháng nay. Hành động quá đáng của Charmvit đã đẩy chúng tôi vào hoàn
cảnh đi không được, ở không xong. Chúng tôi đã bỏ ra một khoản tiền khá
lớn để thuê mặt bằng, nhưng giờ lại không thể sử dụng”.
Tình trạng “treo đầu dê, bán thịt chó” xảy ra tại Charmvit không phải là duy nhất.
“CÁ ĐỘ” ĐỂ LÀM TỪ THIỆN
Keangnam Hanoi Landmark Tower (sau đây viết tắt: Keangnam) là khu phức
hợp khách sạn - văn phòng - căn hộ - trung tâm thương mại được khởi công
cuối tháng 8-2007 và khánh thành phần thô vào tháng 7-2010 bởi Tập đoàn
Keangnam (Hàn Quốc). Keangnam có tổng vốn đăng ký đầu tư là 1 tỷ USD.
Công trình khởi công chưa được bao lâu thì tên tuổi của nó đã nổi như
cồn khi được chủ đầu tư “đánh bóng” bằng vụ cá cược lên tới 100 tỷ đồng.
Vụ cá cược về tiến độ thi công của Keangnam được cho là đình đám nhất
lúc đó do một số kỹ sư, cựu chiến binh “ra kèo” và được đăng tải trên
Báo Cựu chiến binh Việt Nam. Ngay sau khi thông điệp được phát đi, Chủ
tịch Keangnam Ha Jong Suk lập tức phản pháo bằng cách tuyên bố trên các
phương tiện thông tin đại chúng: “Chúng tôi đồng ý nộp phạt 100 tỷ đồng
nếu công trình không hoàn thành kịp thời gian kỷ niệm 1.000 năm Thăng
Long - Hà Nội”. Vụ cá cược trở nên khôi hài hơn khi Chủ tịch Ha Jong Suk
đề xuất được cùng những người “ra kèo” ký cam kết trước sự chứng kiến
của lãnh đạo UBND TP. Hà Nội, báo giới và các ngành liên quan. Theo đó,
mỗi bên đặt cọc khoản tiền hoặc tài sản tương đương 100 tỷ đồng vào tài
khoản của Kho bạc Nhà nước tại Hà Nội để đảm bảo thực hiện cam kết. Phía
Keangnam cho hay sẽ đặt cọc bằng 11 căn hộ tầng 6 tòa tháp 48 tầng và
một căn hộ penthouse có tổng giá trị tương đương 100 tỷ đồng. Nếu tập
đoàn này không hoàn thành công trình đúng như cam kết, Kho bạc Nhà nước
Hà Nội sẽ bán số căn hộ. Trong trường hợp số tiền bán căn hộ không đủ
100 tỷ đồng, Keangnam sẽ bù thêm tiền. Keangnam cũng tuyên bố toàn bộ số
tiền cá cược sẽ được sử dụng vào mục đích từ thiện...
Tòa nhà Keangnam với nhiều cái nhất đầy tai tiếng
Theo chủ đầu tư, Hanoi Landmark Tower là tòa nhà cao thứ 17 trên thế
giới. Đây từng là dự án trọng điểm chào mừng kỷ niệm 1.000 năm Thăng
Long - Hà Nội. Đó là một khối lượng công việc khổng lồ cần phải hoàn
thành trong một thời gian ngắn. Có lẽ cũng vì thế mà Chủ tịch Ha Jong
Suk đã ép tiến độ công trình và từ đó Keangnam được thêm một cái nhất:
nhiều vụ tai nạn lao động chết người nhất.
Trong vòng chưa đầy một năm (từ tháng 7-2009 đến tháng 2-2010) tại
Keangnam liên tục xảy ra tai nạn lao động làm 6 người chết, nhiều người
bị thương. Vụ tai nạn đầu tiên xảy ra vào tối 21-7-2009, hai công nhân
Hoàng Văn Tạo (SN 1966, ở Kim Bôi, Hòa Bình) và Bùi Văn Dương (SN 1987, ở
Lạc Sơn, Hòa Bình) thuộc tổ cốp pha thuộc Công ty CP xây dựng số 1
Cofico đang làm việc tại sàn thi công tầng 15 tòa tháp A đã bị trượt rơi
ra khỏi sàn cùng tấm cốp pha và tử vong. Sau đó một ngày (22-7), tại
tòa tháp khách sạn 70 tầng, anh Võ Ngọc Hường (41 tuổi, quê Quảng Nam)
trong quá trình giám sát đã giẫm vào một tấm ván, trượt chân ngã kéo
theo một công nhân khác rơi từ tầng 5 của tòa nhà B xuống sàn tầng 4 tử
vong. Số người tử nạn tại Keangnam tiếp tục gia tăng vào ngày 3-2-2010
khi anh Lê Đức Thắng (SN 1974, ngụ huyện Trực Ninh, Nam Định) bị ống
thép tại công trình này văng trúng người dẫn đến tử vong. Chiều
22-2-2010, một cán bộ kỹ thuật trên công trường Keangnam tiếp tục bị cốt
pha đổ đè vào người và qua đời sau đó ít giờ. Đó cũng là vụ tử nạn thứ 6
tại Keangnam kể từ khi công trình này đi vào thi công. Theo đó, ngày
26-2-2010 Phó chủ tịch UBND TP. Hà Nội đã ký quyết định thành lập đoàn
thanh tra để tiến hành thanh tra toàn diện về việc chấp hành các quy
định về an toàn lao động tại Tổ hợp công trình xây dựng Keangnam Hanoi
Landmark Tower. Đoàn thanh tra đã kết luận tại công trường xây dựng này
có hàng loạt sai phạm như không lập và phê duyệt biện pháp đảm bảo an
toàn chung cho công trình. Ngoài ra, Keangnam Hanoi Landmark Tower còn
thiếu sự phối hợp với đơn vị tư vấn giám sát để kiểm soát an toàn lao
động... Về phía chủ đầu tư, ông Ha Jong Suk cho rằng kết quả điều tra
tai nạn chủ yếu xảy ra do lỗi của người lao động và việc không tuân thủ
quy trình an toàn lao động của các nhà thầu phụ.
Đã không ít lần, Công an huyện Từ Liêm, Hà Nội phải có mặt để giải quyết những tranh chấp giữa cư dân và chủ đầu tư
Ấn tượng về những vụ tai nạn lao động chết người chưa lắng xuống thì dư
luận lại bị Keangnam thu hút bởi những vụ hỏa hoạn xảy ra liên tiếp.
Sáng 6-11-2010 cháy tại tháp B của tòa cao ốc 70 tầng. Tiếp đó là vụ
cháy ngày 24-3-2011 tại tầng 25 của Keangnam. Ngày 9-6-2011, tại tòa nhà
A của Keangnam còn xảy ra sự cố vỡ trụ cứu hỏa khiến cư dân nhiều căn
hộ ở tầng 26, 27... “bơi giữa trời”. Người ta hoảng loạn khi 10 thang
máy bị tê liệt ngay sau đó... Gần đây nhất, khoảng 14 giờ ngày 27-8-2011
lửa lại bén vào tòa nhà cao nhất trong khu tổ hợp Keangnam. Khu vực xảy
ra cháy được xác định tại hệ thống quạt thông gió, điều hòa tổng của
tòa nhà. Khoảng 15 giờ cùng ngày, lực lượng cứu hỏa mới cơ bản dập tắt
được đám cháy.
NỖI SỢ HÃI MANG TÊN KEANGNAM
Nhắc tới những “cái nhất” của Keangnam không thể không kể tới mức phí
dịch vụ khủng và những hành vi ngang ngược, coi thường cư dân... tại
đây. Đơn vị quản lý tại Keangnam tự ý áp giá dịch vụ mà không có sự thỏa
thuận với cư dân là không dân chủ và trái quy định của UBND TP. Hà Nội.
Cư dân ở đây cho rằng Keangnam thu phí trông giữ ôtô, xe máy vượt cả
chục lần giá trần. Phí dịch vụ cũng được áp tới 0,99USD, xấp xỉ 21.000
đồng/m2. Đây là mức phí kỷ lục đối với các chung cư từ trước tới nay.
Sau nhiều lần cư dân đấu tranh gay gắt, Keangnam mới chịu hạ phí dịch vụ
xuống còn 17.130 đồng/m2 (chưa bao gồm VAT). Cư dân Keangnam cho rằng
mức giá này vẫn vượt giá trần (4,5 lần) theo quy định của UBND TP. Hà
Nội. Ban đại diện lâm thời Keangnam đã gửi đi rất nhiều công văn yêu cầu
chủ đầu tư phải bóc tách chi phí, thỏa thuận mức phí dịch vụ chung cho
tòa nhà nhưng chủ đầu tư vẫn “im lặng là vàng”. Năm 2010, khi Keangnam
bắt đầu đi vào khai thác, cư dân phải mua căn hộ với giá khoảng
3.000USD/m2. Thực tế khi người dân về sử dụng thì dịch vụ không được như
mong đợi, sân chơi trẻ em, bể bơi và hệ thống an ninh không được đảm
bảo đúng như cam kết.
Cư dân Keangnam vác loa phản đối chủ đầu tư vì mức phí dịch vụ “khủng”
Những căng thẳng giữa cư dân và đơn vị quản lý âm ỉ lâu ngày bị đẩy lên
đỉnh điểm khi một cư dân của Keangnam bị côn đồ hành hung, phải đi cấp
cứu ngay tại khu vực sân chơi công cộng dành cho trẻ em ở tầng 5 của hai
tòa tháp A, B. Sự việc xảy ra khoảng 21 giờ ngày 18-11-2011, nạn nhân
là anh Trần Thanh Hiền (SN 1972, trú tại căn hộ 1803 Keangnam). Trước
đó, ban quản lý tòa nhà và nhân viên Công ty cổ phần đầu tư Mai Linh
đang xếp bàn ghế chuẩn bị cho buổi khai trương căn hộ mẫu. Khu vực tổ
chức sự kiện là sân chơi của trẻ em tại Keangnam nên cư dân đã ra ngăn
cản. Trong số người phản đối có anh Hiền. Khi nhân viên ban quản lý và
Công ty cổ phần đầu tư Mai Linh đang thu dọn bàn ghế thì bất thình lình
có bốn người lạ, mặt mũi bặm trợn đi tới. Một trong số đó lao vào đánh
anh Hiền tới tấp. Ba người còn lại thấy vậy cũng xông tới hành hung anh
Hiền. Sự việc chỉ dừng lại khi anh Hiền bất tỉnh và có sự can thiệp của
mọi người trong tòa nhà. Ngay sau đó anh Hiền được đưa đi cấp cứu trong
tình trạng bị vỡ xương bánh chè. Khi sự việc xảy ra, mọi người đã gọi
điện cho bảo vệ của tòa nhà nhưng rất lâu sau bảo vệ mới có mặt.
Dán biểu ngữ để phản đối chủ đầu tư tại Keangnam Ảnh C.T.V
Trước những bất cập về phí dịch vụ và chất lượng cuộc sống không được
đảm bảo, nhiều người đã không đóng phí dịch vụ. Trưa 3-12-2011, chủ đầu
tư tòa nhà Keangnam cắt điện, khóa cửa thoát hiểm, hạn chế thẻ sử dụng
thang máy của 370 hộ dân. Trước những diễn biến hết sức bất ngờ đó,
nhiều người sau giờ làm việc đã không thể về nhà. Nhiều cụ già, trẻ nhỏ
đã bị cô lập với người thân. Hàng trăm người đã mang cờ hoa, loa đài,
biểu ngữ bố trí rải rác từ sảnh ngoài đến tận trong sảnh hai tòa tháp A,
B để phản đối chủ đầu tư. Họ vây kín phòng làm việc của cơ quan quản lý
yêu cầu giải thích. Một số người mang cả đồ ăn thức uống và mua chiếu
trải xuống tận phòng ban quản lý để “tạm trú”. Những người khác còn mang
cả bếp lò cùng than tổ ong để đốt ngay tại sảnh ra vào của hai tòa tháp
A, B. Sau gần bốn giờ đàm phán cùng với sự can thiệp từ các cơ quan
chức năng, ông Ha Jong Suk mới ký vào văn bản cam kết không hạn chế
quyền sử dụng thang máy của người dân. Sự việc vừa nêu chỉ là một phần
rất nhỏ trong chuỗi rắc rối diễn ra tại Keangnam. Mặc dù Keangnam mới
được đưa vào sử dụng khoảng một năm nhưng tranh chấp về phí dịch vụ giữa
chủ đầu tư và cư dân đã diễn ra liên miên.
Những rắc rối tương tự tại Keangnam không phải duy nhất và cũng không
phải lần đầu tiên xuất hiện. Khoảng tháng 7-2011, Keangnam bị các cơ
quan chức năng phạt 50 triệu đồng vì thu phí vượt trần và yêu cầu đơn vị
này chấm dứt ngay các hành động nói trên. Thế nhưng, chính cách làm
theo kiểu “bắt cóc bỏ dĩa” của các cơ quan có thẩm quyền càng khiến “căn
bệnh” tại Keangnam nói riêng và tại các cao ốc khác nói chung trở
thành... lờn thuốc. Một vài năm trở lại đây, tại các chung cư triệu đô
đang xảy ra thực trạng: càng cao cấp thì tranh chấp liên quan đến phí
dịch vụ càng quyết liệt. Nhìn lại những vụ việc này, dư luận không khỏi
chán nản khi bóng dáng của các cơ quan quản lý Nhà nước đang quá mờ nhạt
để rồi sau cùng thì “trăm dâu vẫn đổ đầu... cư dân”.