CafeLand - Điều gì sẽ xảy ra nếu cư dân trong một dãy phố hoặc khu nhà có thể tự quyết việc tăng mật độ xây dựng?

Tại Mỹ, khi thành phố Sacramento, California đề xuất thay đổi nguyên tắc quy hoạch để được xây bốn ngôi nhà trên một khu đất thay vì một ngôi nhà như trước đó, một điều đáng chú ý đã xảy ra: Hội đồng thành phố đã nhất trí thông qua và dư luận hết sức ủng hộ. Các chính trị gia xếp hàng dài để ca ngợi quyết định được thông qua vào tháng Giêng này - thậm chí cả Thị trưởng San Francisco London Breed, người đang nắm quyền tại một thành phố nơi mà những “khu dân cư 4 đơn vị nhà ở” như vậy hầu hết là bất hợp pháp. Sacramento đang cùng với các thành phố khác của Mỹ, bao gồm Portland và Minneapolis, hợp pháp hóa việc được xây dựng nhiều nhà hơn ở nhiều địa điểm hơn.

Ở nhiều thành phố tại Mỹ, chi phí nhà ở đã vượt quá tầm với của hàng triệu người dân và nhiều bằng chứng cho thấy rằng những hạn chế về địa điểm xây dựng là nguyên nhân chủ yếu. Trong khi đó, những điều giúp chống lại giá nhà ở cao gồm nới lỏng các yêu cầu về diện tích lô đất tối thiểu, chẳng hạn như không cho phép xây dựng nhà trên những khu đất nhỏ hoặc cho phép xây các căn hộ ở sân sau và nhà ở “dạng chung cư” như nhà song lập và nhà ba tầng… thường khó được thông qua ở cấp thành phố và tiểu bang. Nguyên nhân tới từ việc tiếng nói của những người phản đối thường lớn nhất và có ảnh hưởng quyết định con sự tham gia của cộng đồng thì chỉ giới hạn ở những người có nhiều đặc quyền.

Nhưng điều gì sẽ xảy ra nếu có một cách để vượt qua những trở ngại chính trị trên con đường phát triển với sự hỗ trợ từ các bên liên quan tại địa phương? Không phải để thay thế luật nhà ở của tiểu bang và địa phương, mà là sự bổ sung: điều mà các chuyên gia gọi là phân vùng siêu địa phương.

Theo đó, chính quyền địa phương sẽ trao cho các tuyến phố và các khu nhà quyền tự quyết định xem họ có muốn cho phép xây dựng nhà ở dày đặc hơn không. Những người sống gần nhau có thể chọn lựa một loạt các cải cách, từ việc giảm kích thước lô đất tối thiểu và “căn hộ cao cấp” sử dụng năng lượng xanh, cho đến cho phép xây thêm các căn hộ và nhà ở trung bình đang bị thiếu. Một con phố hoặc một khu nhà có thể tổ chức một cuộc bỏ phiếu đơn giản để thông qua quy hoạch này nếu đạt được chỉ tiêu mà thành phố yêu cầu, giả sử như 60% cư dân phải đồng ý.

Phân vùng siêu địa phương sẽ bắt đầu thành công khi mọi người thấy những cư dân khác cải thiện cuộc sống của họ một cách triệt để. Ưu điểm của cải cách này là nó sẽ làm cho các chính sách được thực hiện triệt để hơn và phù hợp với cư dân hơn, từ đó nâng cao chất lượng cuộc sống của cả một khu vực.

Phân vùng siêu địa phương cũng giúp các nhà hoạch định dễ dàng đáp ứng các yêu cầu thực tế của cộng đồng địa phương, như có nhiều chỗ đậu xe hơn hay tiêu chuẩn thiết kế tốt hơn; đồng thời mang lại cho chủ nhà các quyền sở hữu linh hoạt hơn để mở rộng không gian sinh sống. Ví dụ, một con phố nơi một số gia đình cần thêm chỗ ở cho cha mẹ già có thể bỏ phiếu để xây thêm các căn hộ phụ trên khu đất của họ. Quá trình này cũng tạo ra môi trường để thử nghiệm các ý tưởng quy hoạch ở quy mô nhỏ, từ đó đánh giá hiệu quả của chúng trước khi triển khai ở phạm vi lớn hơn.

Trên thực tế, các ý tưởng phân vùng siêu địa phương đã có từ nhiều năm trước, nhưng chưa thực sự phổ biến. Năm 1998, các nhà hoạch định chính sách tại Houston đã thông qua quy định về mật độ xây dựng và diện tích lô đất tối thiểu của thành phố bằng cách cho cộng đồng cư dân trên các đường phố và dãy nhà riêng lẻ bầu chọn. Động thái này đã giúp bổ sung thêm khoảng 25.000 đơn vị nhà ở được xây dựng gần các trung tâm việc làm và trung chuyển, giúp ích cho cuộc sống của người dân địa phương. Trên thế giới, người dân Thụy Điển trở thành “đồng kiến ​​trúc sư” quy hoạch đường phố và nhà ở; còn tại Israel và Nhật Bản, người dân được quyền bỏ phiếu về việc tái phát triển các tòa nhà của họ.

Bản thân phân vùng siêu địa phương và bỏ phiếu của cộng đồng không làm gia tăng quyền biểu quyết của người có thu nhập thấp hoặc chiếm tỷ lệ dân cư nhỏ tạo nơi họ sống, nhưng chúng mang lại cho họ nhiều cơ hội tiếp cận nhà ở hơn theo một cách công bằng hơn. Thêm lựa chọn nhà ở cũng đồng nghĩa với việc cải thiện chất lượng cuộc sống của người có hoàn cảnh khó khăn. Trong trường hợp chính quyền địa phương muốn tạo ra khu vực có nhà ở giá rẻ hơn cho người dân, họ có thể đạt được mục tiêu đó nhờ phân vùng siêu địa phương.

Chủ đề: Bất động sản Mỹ,
Lam Vy (Bloomberg)
  • Facebook
  • Chia sẻ
  •   Lưu tin
  •   Báo cáo

    Báo cáo vi phạm
     
 
Mọi ý kiến đóng góp cũng như thắc mắc liên quan đến thị trường bất động sản xin gửi về địa chỉ email: [email protected]; Đường dây nóng: 0942.825.711.