Đang làm nhân viên văn phòng lương 6 triệu đồng mỗi tháng, Phạm Thị Hoa (sinh năm 1989) là cử nhân quản trị kinh doanh, Đại học Kinh tế TP HCM ấp ủ tìm một công việc mới có thu nhập tốt hơn trong môi trường năng động và tự do giờ giấc.
Cuối tháng 6/2015, ở tuổi 27, cô gái trẻ từ bỏ công việc cũ để bắt đầu cuộc phiêu lưu sau khi được một người bạn là môi giới bất động sản chia sẻ về cơ hội nghề nghiệp. Tháng 7/2015 Hoa nộp đơn xin làm nhân viên kinh doanh của một công ty địa ốc có trụ sở trên đường Bùi Bằng Đoàn, khu Hưng Gia 4, phường Tân Phong, quận 7. Hành trang là niềm háo hức sẽ được học hỏi, chinh phục những thử thách mới và giấc mơ đạt được mức thu nhập đột phá.
Công ty bất động sản này áp dụng cơ chế không trả lương cho nhân viên, bù lại mức hoa hồng cho các sản phẩm bán được cao hơn các đơn vị khác cùng ngành. Doanh nghiệp có một trung tâm đào tạo kiến thức và kỹ năng từ lý thuyết đến thực hành để những người mới vào nghề có thể hòa nhập nhanh. Cơ chế làm việc linh hoạt giữa độc lập và đội nhóm cũng được áp dụng trong môi trường này để dìu dắt, hỗ trợ người non kinh nghiệm.
Bản thân nàng cử nhân quản trị kinh doanh cũng tự lường trước những khó khăn trước mắt nên đã thủ sẵn khoản tiền dự trữ cho 2 tháng không bán được hàng. Tuy nhiên, đến khi nhập cuộc, chướng ngại xuất hiện nhiều hơn cô tưởng. Các khách mua nhà tiềm năng do cô tư vấn cứ lần lượt vuột vào phút chót vì nhiều lý do. Không phải là 2 tháng mà đến tận 4-5 tháng liền vẫn chưa có giao dịch, đồng nghĩa với việc thu nhập bằng không. Cô gái trẻ phải chi tiêu hết sức dè xẻn mới có thể trang trải chi phí tối thiểu cho cuộc sống đắt đỏ tại Sài Gòn.
Dù trên thị trường địa ốc ghi nhận nhiều môi giới kiếm bạc tỷ trong năm qua nhưng vẫn có không ít người chẳng bán được sản phẩm nào, đồng nghĩa với thu nhập bằng 0. Ảnh: Vũ Lê
Ban đầu Hoa tự cho phép mình chi tiêu tối thiểu 3 triệu đồng mỗi tháng nhưng tình thế ngày càng khó khăn khiến cô rút xuống còn 1,5 triệu đồng. Ngoại trừ chi phí đi lại, cô buộc phải giới hạn khoản tiền tối đa được sử dụng là không quá 15.000 đồng một ngày. Không có những bữa cơm tiệm hay ăn hàng quán, thực phẩm thường xuyên là mì gói hoặc cơm tự nấu đạm bạc.
Để tiếp tục theo đuổi công việc mình đã chọn, nàng cử nhân làm thêm nghề tay trái là bán chân giò rút xương xông khói, món đặc sản do người thân giới thiệu. Hoa kể, cô có hơn 10 lần cân nhắc bỏ nghề, không ít lần rơi nước mắt, mất ăn mất ngủ vì nghi ngờ năng lực của chính mình. Thế nhưng sau đó, cô lại tự vấn tại sao mình lại dễ dàng chịu thất bại, tự động viên mình quyết tâm đi tiếp. "Điều khiến tôi lo lắng nhất là làm sao có đủ một khoản tiền chi tiêu hàng tháng để yên tâm theo đuổi nghề môi giới địa ốc, tìm kiếm giao dịch đầu tiên", cô nhớ lại.
Hoa tâm sự, tháng thứ nhất không có giao dịch cô vẫn thấy bình thường, nỗ lực quan sát mọi người và học hỏi. Tháng thứ hai không bán được, cô tự nhủ mình cần tiếp tục suy nghĩ, rút kinh nghiệm nhưng đã nhen nhóm cảm giác phân vân. Tháng thứ ba bắt đầu đuối, mệt mỏi vì gặp khó khăn về tài chính. Tháng thứ tư vẫn chưa bán được sản phẩm nào, không chỉ chật vật tiền bạc, cô chịu sức ép tinh thần ngày càng lớn. Bạn bè khuyên bỏ cuộc, áp lực từ gia đình yêu cầu cô dừng làm môi giới địa ốc cũng như nỗi hoài nghi về bản thân ngày càng lớn dần. Trong quãng thời gian này, đã có nhiều lúc cô phải vay tiền của bạn bè, các tài khoản quảng cáo có trả phí do sếp hỗ trợ cho cô cũng bị âm mà không mang lại hiệu quả.
Nguyên nhân chưa thành công, theo Hoa vì cô khá nhút nhát, thụ động, kỹ năng giao tiếp chưa tốt. Trong khi các đồng nghiệp xác định mục tiêu rõ ràng, có phương pháp tiếp cận khách hàng nhanh chóng, hiệu quả thì cô còn mơ hồ, chưa biết phải làm gì và thiếu chủ động trong công việc, chỉ chạy theo đuôi mọi người. Ngoài ra, thị trường TP HCM rộng lớn nhưng đã có nhiều vùng, khu vực có môi giới thông thạo địa bàn tốt, dẫn đến một người mới như cô bị trùng lắp khách với các môi giới có thâm niên.
Đến tháng thứ 5 được sự trợ giúp của đồng nghiệp, cô có một hợp đồng cho thuê nhà, nhưng tiền hoa hồng phải chia sẻ làm đôi, chỉ được 2 triệu đồng, không đủ trả tiền vay từ bạn bè dù đó chỉ là những khoản nợ nho nhỏ. Hoa kết thúc tháng 12/2015 với cảnh rỗng túi, không lương, không thưởng, hoa hồng bán hàng cũng chẳng có và gần như chắc chắn sẽ đón cái Tết ảm đạm ở tuổi 27.
Phải đến tháng thứ sáu trở đi, tức là bước sang đầu năm 2016 Hoa mới bắt đầu tiếp cận được 3 khách hàng cần thuê nhà gửi nhu cầu và có cơ hội chốt giao dịch đang đến rõ ràng hơn. Cô tìm thấy niềm lạc quan nhìn về tương lai vì bắt đầu quen việc dần, hoạt bát hơn, năng động, linh hoạt xử lý công việc và có nhiều mục tiêu tiềm năng.
Ngoài nghề tay trái sale thực phẩm đặc sản, cô đã tự cho thuê thành công ngôi nhà nguyên căn mình đang ở trọ dưới chân cầu Phú Mỹ, quận 7, nhờ vào kỹ năng sale học được từ các bậc đàn anh môi giới địa ốc. Hai nguồn thu này giúp cô tạm yên tâm về các chi phí cơ bản để trụ lại với nghề.
Chia sẻ với VnExpress, nàng cử nhân quản trị kinh doanh trải lòng, cô đã hiểu làm môi giới bất động sản chỉ có 1% may mắn, 99% còn lại là nỗ lực vô tận. Để tìm và xác định đúng mục tiêu, thuyết phục được khách hàng mua sản phẩm phải trải qua rất nhiều gian khó, đổ mồ hôi, sôi nước mắt. Những thử thách không khiến cô gái trẻ nhụt chí, trái lại càng trở nên mạnh mẽ hơn.
"Nhìn các đồng nghiệp kiếm hàng trăm triệu đồng thậm chí bạc tỷ tôi có nhiều động lực hơn. Tôi tin mình đã dần đi đúng quỹ đạo và quyết tâm sẽ chốt được giao dịch thành công trong năm 2016, hoàn thành tham vọng tạo thu nhập đột phá", Hoa nói.