|
Chụp ảnh lưu niệm cùng ông Bush khi còn là tổng thống Mỹ - Ảnh: nhân vật cung cấp. |
Đây không phải là lần đầu tiên người viết phỏng vấn ông Đặng Thành
Tâm. Tình cờ, lần nào ông Tâm cũng đang ở Singapore. Lần này, ông Tâm
vừa tham dự APEC vì ông nằm trong hội đồng tư vấn kinh doanh APEC (tư
vấn về kinh tế cho 21 nguyên thủ quốc gia APEC và mỗi nguyên thủ quốc
gia chỉ được bổ nhiệm 3 thành viên).
Trở về từ Singapore, giữa khoảng thời gian ngắn ngủi của một chuyến đi nước ngoài khác, Đặng Thành Tâm đồng ý gặp phóng viên, dù trước đó ông đã một mực khẳng định qua điện thoại rằng: “Tôi rất không thích bị phỏng vấn chỉ bởi vì tôi giàu!”.
“Tôi vẫn thế” không phải là “tôi vẫn giàu”
Là người gốc Bắc, điều này có ảnh hưởng đến tính cách của ông trong công việc không khi ông sống ở trong Nam? Và điều đó có là động cơ để trong kinh doanh, sẽ có những nguyên tắc nào ông tuyệt đối tuân thủ? Có những nguyên tắc nào có thể linh động theo những yếu tố khách quan?
Đã là nguyên tắc thì phải tuân thủ. Nhưng với công việc kinh doanh ở
Việt Nam, tuân thủ tuyệt đối thì chắc chắn chỉ thành công tương đối
thôi. Ngay cả luật pháp ở nước ta cũng đang trong quá trình hoàn thiện
mà. Tôi tuân thủ những gì tôi đã “tuyên ngôn”.
Xây dựng kế hoạch nào, sẽ bám theo để thực hiện bằng được. Thế mà có
chuyện lại không làm nổi, ví dụ như tôi luôn muốn bỏ rượu, mà không sao
bỏ được. Đó là lối sống! Những vấn đề liên quan đến tình cảm cũng thế,
nhiều khi phải linh động thôi. Xã hội Việt Nam mà.
Các nhà kinh doanh nước ngoài thì ngạc nhiên vì sự “linh động” ở Việt Nam mình lắm, vì họ quan niệm linh động sẽ dẫn đến sai 1, sai 1 sẽ dẫn đến sai 2… Nhưng biết làm sao được, tôi đang sống ở Việt Nam! Tôi không muốn bị tách ra khỏi cộng đồng của mình nếu không biết “linh động”!
Khi nào thì ông nghĩ mình là người giàu, và thậm chí còn là… giàu nhất nước Việt Nam (trên sàn chứng khoán)? Cảm giác thật sự là gì?
Tôi buồn cười vì mọi người lầm về tôi chứ tôi chẳng lầm về tôi đâu.
Dù được coi là số 1 thì cũng bâng khuâng lắm, cảm xúc mà. Năm 2007, họ
nói tôi giàu nhất Việt Nam. Năm 2008, họ lại nói tôi đã mất bao nhiêu
tiền và không còn giàu nhất nữa.
Mà thực sự tôi có mất gì đâu. Tiền chứng khoán là tiền ảo mà, tôi có
được bán cổ phiếu đâu. Ai cho mình bán? Họ phỏng vấn tôi vì cái sự “mất
tiền”, tôi nói: “Tôi vẫn thế!” Họ đăng báo lại nói tôi nói: “Tôi vẫn
giàu!”.
Có người tưởng tôi bị tâm thần
Kinh tế ở Việt Nam trong hơn 10 năm vừa qua biến đổi liên tục cả về hình thức (luật, cơ chế) lẫn nội dung (giá, lương, đầu tư…). Là một người đầu tư trên lĩnh vực không hiếm người vì nó mà “ôm đầu máu”, bây giờ nhìn lại, ông thấy giai đoạn nào là giai đoạn khó khăn nhất với cá nhân ông trong việc đối nhân xử thế để kinh doanh?
Rất nhiều giai đoạn khó khăn, thuyền nhỏ thì sóng nhỏ mà. Có thời kỳ
khi mới kinh doanh, tôi còn không đủ tiền để trả lương cho nhân viên.
Rồi khi tôi mới ra Bắc làm khu công nghiệp Bắc Ninh, ai cũng ngăn cản
quyết liệt.
Khi tôi bắt đầu công việc, đang san nền, đổ đất, truyền hình đến, đặt
máy sát mặt đất quay cho thấy bụi mù mịt và nói: Tôi đang làm sa mạc
hóa Bắc Ninh… Dư luận làm chính tôi cũng hoang mang.
Và buồn cười nhất là sau này, chính cậu lái xe cho tôi khi đó cũng nói: Tôi tưởng anh bị tâm thần khi anh cứ đi ra giữa những bãi đất trống mà ngó nghiêng, lẩm bẩm. Đang là cánh đồng mà anh gọi người đến chỉ trỏ đây là nhà máy, đây là đường quốc lộ… Đó, nói để bạn thấy đâu dễ gì tìm được tiếng nói chung hay mong chờ sự đồng cảm trong công việc mình làm, nhất là khi người ta chưa nhìn thấy thành quả của nó.
Tôi hay tự hỏi, với các nhà kinh
doanh như ông, tiền có phải là điều quan trọng nhất không nhỉ? Bao nhiêu
tiền đối với ông là đủ? Vì nói gì thì nói, ông vẫn là người quá giàu?
Tôi biết có nhiều người vẫn nghĩ “Mạnh vì gạo, bạo vì tiền”! Tôi đã
thấy có người thích mặc áo trắng mỏng để tiền ở túi áo ngực cho dễ nhìn
thấy. Có người khi họ mất tự tin, họ cho tay vào túi, sờ thấy tiền và
cảm thấy yên tâm hơn. Tôi cũng trải qua cảnh nghèo đến mức cùn.
Bây giờ tôi đã được ở một cấp độ nào đó, phải giao tiếp với những
người ở đẳng cấp cao, tôi lại hiểu: tri thức và thông tin mới là những
yếu tố dễ làm cho mình mất tự tin nhất! Về tiền ư? Nói thẳng ra nhé,
thành công đến với tôi chỉ là sự tình cờ! Chưa bao giờ tôi cố ý làm như
thế để được như thế.
Thế nên khi có tiền, tôi thậm chí không biết phải tiêu tiền như thế
nào nữa. Tôi đã ở mãi căn nhà rất xấu mà chẳng cảm thấy gì, cho đến khi
khách khứa, bạn bè đến chơi nhiều, chịu không nổi, họ nói, tôi mới xây
lại nhà.
Bạn phải hiểu, có nhiều tiền khác với tiêu nhiều tiền. Tôi kiếm được
bao nhiêu tiền lại đổ ngược lại vào công việc, tiếp tục đầu tư. Nên tôi
nghĩ, tôi chẳng phải loại người “tiền đầy túi, tình đầy tim” như mọi
người vẫn tưởng đâu.
Đồng ý giàu không phải là xấu, nhưng có hai dạng làm giàu, một dạng
người ta cố tình, cố gắng, cố sức để làm giàu. Tôi thuộc loại thứ hai,
vô tình mà giàu.
Tôi phải chấp nhận để không mất con mình
Xã hội Việt Nam hiện tại, và những người trẻ với mục đích sống của họ, theo ông có khác nhiều với thế hệ của các ông ngày xưa không?
Khác quá nhiều, khác đến mức tôi không thể nhận ra và càng khó tưởng
tượng. Tôi hay nói với vợ mình: có lẽ do mình già rồi! Người trẻ bây giờ
- họ làm cho tôi ngạc nhiên từ những lời bài hát, đến cách ăn nói, cách
nghĩ và cách sống. Họ nghĩ nhanh như chớp và nhiều khi đọc tin nhắn của
họ tôi chẳng hiểu gì!
Ngày xưa, tôi chứng kiến ba tôi thường nổi giận khi chị gái mặc quần
loe, anh trai tôi để tóc dài. Bài học đó làm tôi nghĩ, phải hiểu họ,
phải chấp nhận họ thay vì tìm cách thay đổi họ.
Vậy con cái có ý nghĩa như thế nào với ông? Ông kỳ vọng gì vào con cái mình sau này?
Con tôi còn nhỏ lắm. Con gái lớn mới 13 tuổi, coi ba như thần tượng.
Khi bé nó thân thiết với ba nhưng bây giờ trầm lặng hơn. Quan điểm của
tôi khi giáo dục con cái là luôn tin chúng đúng. Thế hệ sau phải ngon
hơn thế hệ trước chứ. Tôi nghĩ thế để yêu con cái hơn và để không mất
con.
Ông Tâm bảo còn nhiều đại gia giàu khủng khiếp lắm, có điều họ không có cơ hội “được” hay “bị” xuất hiện mà thôi.
-
Chân dung ông chủ doanh nghiệp bất động sản đang nắm trong tay 6.387ha đất
20/04/2023 2:36 PMTừ khi sáng lập, ông Đặng Thành Tâm đã đưa Tập đoàn Kinh Bắc trở thành một doanh nghiệp lớn trong lĩnh vực bất động sản công nghiệp với 17 công ty con trực tiếp và gián tiếp. Tính đến cuối năm 2022, Kinh Bắc đã tạo lập 6.387ha đất, chiếm 5,2% quỹ đất khu công nghiệp của cả nước.
-
Doanh nhân Đặng Thành Tâm: Sóng cả không ngã tay chèo
09/10/2020 10:28 AMTheo doanh nhân Đặng Thành Tâm, cuộc đời kinh doanh là những thách đố, đầy rẫy niềm vui và cũng không ít nỗi buồn mà con người phải đánh đu.
-
[Hồ sơ doanh nhân] Những bước thăng trầm của doanh nhân Đặng Thành Tâm
26/09/2020 9:03 AMCafeLand – Đặng Thành Tâm là một trong những doanh nhân thành công trên nhiều lĩnh vực như bất động sản, giáo dục, công nghệ. Ông nằm trong top 50 doanh nhân giàu nhất trên sàn chứng khoán Việt Nam, với tổng tài sản lên đến 1.407 tỉ đồng.
-
Đại gia Đặng Thành Tâm phủ nhận tin đồn bị bắt, KBC vẫn bị ‘đo ván’
21/08/2015 8:47 PMMặc dù đại gia Đặng Thành Tâm phủ nhận tin đồn bị bắt nhưng cổ phiếu KBC của công ty cổ phần Tập đoàn Kinh Bắc vẫn bị “đon ván”.
-
[Infographic] Quỹ đất “khủng” của đại gia Đặng Thành Tâm
01/05/2015 8:37 PMVới nhiều dự án Khu công nghiệp và các dự án bất động sản khác, Tổng công ty Phát triển đô thị Kinh Bắc (KBC) của đại gia Đặng Thành Tâm đang sở hữu một quỹ đất "khủng", hứa hẹn thu hút dòng tiền đầu tư khổng lồ từ FDI.
-
Vay thêm 555 tỉ, đại gia Đặng Thành Tâm lâm nợ 6.830 tỉ đồng
23/03/2015 10:45 AMNăm 2014, Tổng Công ty Phát triển Đô thị Kinh Bắc do ông Đặng Thành Tâm làm Chủ tịch tiếp tục vay 3 ngân hàng Việt với tổng số tiền vay 555 tỉ đồng, nâng tổng dư nợ của tổng công ty lên con số 6.830 tỉ đồng, trong đó nợdài hạn lên đến 3.489 tỉ đồng.