Từ tuổi thơ ăn cắp tiền đến mánh khóe làm ăn, dẫn bạn gái đi phá thai... tỷ phú Thái Vikrom Kromadit chia sẻ khi đến Việt Nam: "Cha, tôi và gia đình đã sai. Người khác hãy xem đó là bài học và ứng xử tốt đẹp hơn".

- Thu nhập cao nhưng ông không cho bất kỳ người thân nào của mình tiền hay tài sản mà chuyển toàn bộ vào quỹ bảo trợ các hoạt động xã hội. Làm vậy, ông không thấy mình quá khắt khe?


- Tôi chăm chỉ kiếm và cố gắng giữ tiền từ năm 5 tuổi nên tôi hiểu giá trị của đồng tiền. Nếu cho đi mà không có mục đích, tiền có thể khiến con người mất đi bản chất của mình. Phàm là lợi ích thì chẳng ai nhường ai và càng có nhiều của cải thì càng có nhiều vấn đề rắc rối. Tôi nghĩ, cái mà người thân của mình cần nhất là kiến thức và trải nghiệm.


Thế nên, tôi chọn cách làm này để đảm bảo cho các thành viên, thế hệ này hay thế hệ sau, của dòng họ Kromadit đều có thể nhận được "phần quà" của mình. Đừng nghĩ là tôi khắt khe với người thân. Tình yêu thương của tôi đối với mọi người trong gia đình chính là động lực thúc đẩy tôi làm việc .



Ông Vikrom Kromadit trong xe bus trị giá 1,5 triệu USD đi xuyên Á của mình - Ảnh: Quý Hòa

- Điều gì đã khiến ông dang tay bao bọc gia đình của mình?

- Như đã chia sẻ trong tập sách "Nghiệt ngã và thành công", bản tiếng Việt do Công ty sách First News thực hiện, gia đình tôi đã cùng nhau trải qua chiến tranh thế giới thứ II và công cuộc tái thiết thần kỳ của Thái Lan. Đời sống lúc ấy gian khổ nhiều bề, nhưng nỗi ám ảnh của gia đình lại là cha tôi.


Có thể nói ông là một người hoang dâm và bạo hành. Ông có rất nhiều vợ, tình nhân và có đến hơn 20 người con nhưng chẳng hề yêu thương bất cứ đứa con nào. Ông xem vợ và con cái như những người nô lệ, lao động không công cho mình. Thậm chí, ông còn dùng súng bắn vào đầu con mình khi chúng dám phản đối hay nói theo cách nghĩ của ông là nổi loạn.


Tuổi thơ của tôi và tất cả những đứa em ruột hay anh em cùng cha khác mẹ đều đau khổ như nhau. Những câu chuyện xảy ra trong gia đình đã khiến tôi suy nghĩ rất nhiều.

- Ai cũng có một quá khứ để kể, nhưng chuyện "vạch áo cho người xem lưng" như trong "Nghiệt ngã và thành công" không phải là chuyện của người Á Đông muốn làm?

- Tôi trăn trở rất nhiều khi quyết định làm điều này. Tôi viết về những chuyện xấu của gia đình khi tôi đã xây dựng xong Tập đoàn Amata. Lúc đó, gia đình tôi cũng đã thoát được sự chi phối của người cha độc ác nhưng không phải là để bêu rếu cha mình hay chia sẻ với mọi người sự khổ nhọc.

Tôi kể về cuộc đời mình, từ tuổi thơ ăn cắp tiền như thế nào, đến những mánh khóe làm ăn đầu tiên, thậm chí là những tội lỗi mà mình gây nên như dẫn bạn gái đi phá thai... chỉ với một mong muốn: cha tôi, tôi và gia đình tôi đã sai rồi đấy, những ai đang mắc những sai lầm hãy xem đó là bài học và ứng xử tốt đẹp với nhau hơn.


Tôi nghĩ, câu chuyện của mình có thể dẫn đường cho những người lầm lạc. Ngày hôm qua không thay đổi được nhưng có thể quyết định được ngày mai. Một triệu luôn bắt đầu từ con số một mà.

- Viết lại từng giai đoạn đời mình, đối diện với quá khứ đau đớn ấy có khó khăn không, thưa ông?

- Tôi vừa viết, vừa khóc trong suốt quá trình thực hiện cuốn sách này. Những dòng hồi ức làm tôi sống lại toàn bộ quá khứ đau đớn nhưng khi đã hoàn thành, sách đến tay bạn đọc thì tôi cảm cảm thấy thanh thản vì đã có thể đối mặt được với tất cả những góc khuất trong tâm hồn mình.

Càng mừng hơn khi có hàng chục nghìn bạn đọc gửi email, thư... cho tôi để chia sẻ những gì mà họ cũng từng trải qua trong quá khứ hay nhờ tôi tư vấn để có thể giải quyết được những mâu thuẫn kéo dài quá lâu trong gia đình. Những phản hồi này khiến tôi vững tin rằng quyết định viết sách của tôi là không sai, dù cũng có nhiều thành viên trong gia đình tôi khó chịu.

- Có ai can thiệp vào việc ông giao hẳn Tập đoàn Amata cho người ngoài điều hành?

- Tôi ngưng việc điều hành Amata từ 10 năm về trước và dùng thời gian cũng như tài sản của mình vào Quỹ Amata, một tổ chức giải quyết các vấn đề xã hội, hỗ trợ phát triển văn hóa và nhất là các vấn đề về môi trường.


Tuy nhiên, hai tuần một lần, tôi vẫn dành thời gian để gặp gỡ ban quản trị của Amata. Chủ yếu là để nghe họ báo cáo, trình bày những khó khăn hay định hướng phát triển.


Tôi cũng không can thiệp quá nhiều vào quyết định của ban quản trị mà định hướng bằng mục tiêu cụ thể. Mục tiêu mà tôi đặt ra là từ nay đến năm 2020, doanh thu của Amata phải chiếm được 20% GDP của Thái Lan.


Hiện tôi đang áp dụng nguyên tắc là không ai trong gia đình được tham gia và can thiệp vào Amata và trong sổ lương của Amata cũng không được quá hai người của dòng họ Kromadit và hai người này phải là người có năng lực vượt trội hơn các nhân viên khác. Tôi vẫn có kế hoạch xây dựng Amata theo tiêu chuẩn quốc tế, dần dần không có người của gia đình quản lý và công ty sẽ hoàn toàn là của đại chúng.


- Tuổi già rong chơi một mình, dẫu đi cùng người phục vụ, ông có cảm thấy cô đơn?

- Tôi đã có hơn 50 năm lao động. Tựa như con nhộng thoát khỏi kén, nay chỉ muốn tung cánh mà bay. Năm nay tôi 59 tuổi, mỗi năm đi qua lại mất thêm một thời đoạn của cuộc đời. Chuyến xe bus của tôi như một căn nhà nhỏ xuyên qua thế giới rộng lớn này. Mỗi hành trình lại cho tôi thêm trải nghiệm.


Hôn nhân dang dở và không có con nhưng tôi sẽ chẳng tái hôn và cũng không cảm thấy cô đơn nhờ có mục đích sống. Tôi đang cố gắng dùng từng ngày của mình để đến với mọi người...


Tôi nghĩ, câu chuyện của mình có thể dẫn đường cho những người lầm lạc. Ngày hôm qua không thay đổi được nhưng có thể quyết định được ngày mai. Một triệu luôn bắt đầu từ con số một mà.

Theo VnExpress
  • Facebook
  • Chia sẻ
  •   Lưu tin
  •   Báo cáo

    Báo cáo vi phạm
     
Xem Thêm >>
Mọi ý kiến đóng góp cũng như thắc mắc liên quan đến thị trường bất động sản xin gửi về địa chỉ email: [email protected]; Đường dây nóng: 0942.825.711.