Rất hiếm khi, việc bổ nhiệm một quan chức không thuộc vào hàng trọng yếu nhất của đất nước, lại được dư luận quan tâm và bàn luận sâu sắc đến như vậy.
Có lẽ, cái người ta mong chờ nhất ở cương vị mới của ông Nguyễn Bá Thanh là tái hiện hình ảnh (hoặc một phần hình ảnh) của Bao Chửng Phủ Khai Phong thưở trước: Tài giỏi, chính trực và không đội trời chung với tham quan ô lại, cái xấu, cái ác.
Nhưng ngày trước, để thực thi công lý và để bảo vệ chính mình, Bao Thanh Thiên còn có một “Thượng phương bảo kiếm” có thể tiền trảm hậu tấu.

Ông Nguyễn Bá Thanh trên nghị trường

Tất nhiên, gần như không thấy Bao Công lạm dụng thứ bảo bối khủng khiếp này. Ông Nguyễn Bá Thanh thì không có một bảo vật màu nhiệm như vậy.

Sự tin tưởng của Trung ương và các vị lãnh đạo cao nhất khi giao trọng trách Trưởng ban Nội chính Trung ương cho ông Nguyễn Bá Thanh, là một cơ hội, là sự hậu thuẫn tuyệt vời để ông Thanh thực thi nhiệm vụ, nhưng về bản chất, đó không phải là “Thượng phương bảo kiếm”.

Một nhà nước đang đẩy mạnh pháp quyền, thì không một “thanh kiếm” nào đứng cao hơn luật pháp, vì thế chẳng ai có quyền “tiền trảm hậu tấu” mà cùng lắm, trong những trường hợp đặc biệt, chỉ là “tiền Luật hậu tấu”.
Chống tham nhũng hiệu quả khi vẫn thượng tôn pháp luật, mới là đòi hỏi lớn và căn bản của xã hội.
Những thành quả vượt bậc mà Đà Nẵng đạt được dưới sự chèo lái của ông Thanh, cũng không phải là “Thượng phương bảo kiếm”. Những thành tựu quá khứ là kinh nghiệm và động lực để ông tự tin và quyết tâm hơn trên cương vị mới, một cương vị đối mặt với nhiều thách thức hoàn toàn khác với trải nghiệm cũ.
Những cộng sự tài giỏi và chính trực của ông cũng không thể là “Thượng phương bảo kiếm”. Họ sẽ đóng vai Công Tôn Sách, Vương Triều, Mã Hán, Trương Long, Triệu Hổ như các cộng sự của Bao Chửng. Họ tham mưu, hiến kế, góp sức chứ không thể quyết định thay ông.
Sự tin tưởng, đồng thuận, kỳ vọng lớn lao của đông đảo nhân dân dành cho ông, cũng không phải là “Thượng phương bảo kiếm”. Không người nào có thể đấu tranh với quan tham chỉ bằng sự yêu mến của nhiều người khác dành cho mình. Muốn hạ gục chúng, chỉ có thể bằng chứng cứ và ý chí sắt đá, mà mục tiêu là vì đất nước, vì nhân dân.
Mặt khác, sự tin tưởng, kỳ vọng của quá nhiều người, lại có thể trở thành áp lực khổng lồ khi tiến trình đấu tranh gặp phải những cam go, trở ngại.
Thế thì bảo vật của ông Nguyễn Bá Thanh là gì?

Thanh “Thượng phương bảo kiếm” ấy, nếu có, đó chính là bản – thân – ông, chứ không phải một công cụ nào khác. Kinh nghiệm, sự dày dạn, sự cứng cỏi của ông chính là đế kiếm.

Sự sắc sảo, quyết liệt đến cùng, có phương pháp khoa học trong đấu tranh chống tham nhũng của ông, sẽ là lưỡi kiếm sắc bén.

Một thanh kiếm thật vua ban, dù là bảo vật, thì càng dùng nhiều sẽ càng mẻ, cùn, hỏng. Sức bền vật liệu luôn có giới hạn.

Nhưng thanh kiếm làm bằng tài năng, đạo đức, ý chí, phương pháp khoa học của con người, thì rất có thể, càng dùng nhiều càng sắc bén. Sức mạnh đạo đức, ý chí, niềm tin, uy tín thì ngày càng lan tỏa và nhân lên.

Tuy nhiên, trong lịch sử chống tham nhũng của nhân loại, cũng đã có những người tuyên bố chống tham nhũng, nhưng cuối cùng lại rơi tõm vào vòng xoáy khủng khiếp của nó. Sắt thép của thanh kiếm thật là thứ thuộc về “cứng”, còn ý chí chí, đạo đức thuộc về thứ “mềm”, mà khi đã mềm thì có thể tác động.

Tôi thì tin “thanh kiếm” của ông Nguyễn Bá Thanh sẽ ngày càng cứng rắn và sắc bén.

Cả triệu người dân Đà Nẵng và có thể là nhiều triệu người Việt nam khác cũng đang tin như vậy.
Theo Bùi Hải (Giáo dục Việt Nam)
  • Facebook
  • Chia sẻ
  •   Lưu tin
  •   Báo cáo

    Báo cáo vi phạm
     
Xem Thêm >>
Mọi ý kiến đóng góp cũng như thắc mắc liên quan đến thị trường bất động sản xin gửi về địa chỉ email: [email protected]; Đường dây nóng: 0942.825.711.